14/3/1954 : Trận chiến đồi Độc Lập

Đồi Độc Lập là một cứ điểm quan trọng mà thực dân Pháp đặt tên là Gabrielle (Ga-bơ-ri-en) thuộc Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ của Pháp. Với nhiệm vụ án ngữ phía đông bắc, nhằm ngăn chặn đường tấn công của bộ đội ta từ Lai Châu xuống và bảo vệ cho sân bay Mường Thanh; tại đây, quân đội Pháp bố trí nhiều hỏa lực mạnh và tiểu đoàn lính tinh nhuệ.

Sau khi quân đội ta giành chiến thắng tại him lam, nhiệm vụ tiến công đồi Độc Lập được giao cho trung đoàn trưởng 165 Lê Thùy và trung đoàn trưởng 88 Nam Hà dưới quyền chỉ huy của Đại đoàn trưởng 308 Vương Thừa Vũ. Trung đoàn 165 đảm nhiệm mũi chủ yếu, đột phá từ hướng đông nam, đánh dọc theo chiều dài của cứ điểm. Trung đoàn 88 phụ trách mũi thứ yếu, đột phá từ hướng đông bắc, đồng thời mở một mũi vu hồi ở hướng tây, và bố trí lực lượng làm nhiệm vụ chặn viện từ Mường Thanh ra. Cùng lúc, ta sử dụng một đơn vị của tiểu đoàn 255 thuộc trung đoàn 174 tiến hành tích cực nghi binh tại A1. Theo kế hoạch, trận đánh đồi Độc Lập sẽ bắt đầu vào lúc 16 giờ 45 ngày 14 tháng 3 năm 1954.

Đúng giờ G, ở đồi A1 bộ phận nghi binh nổ súng và xung kích tiến lên mở hàng rào. Địch cho pháo 105 từ Hồng Cúm và cối 120 từ Mường Thanh trút đạn dồn dập xuống trận địa của tiểu đoàn 255.Ở đồi Độc Lập, do trời mưa, sơn pháo 75 và cối 120 điều từ Him Lam sang không tới kịp trước giờ nổ súng nên cuộc tiến công chưa bắt đầu. Bộ phận nghi binh được lệnh rút ra.

18 giờ ngày 14/03/1957. Chỉ huy trưởng trận đánh Vương Thừa Vũ trao đổi với tư lệnh phó 312 Đàm Quang Trung, quyết định cho pháo binh bắt đầu bắn vào các cứ điểm địch, phá hoại công sự và uy hiếp tinh thần binh lính địch. Trong khi đó bộ binh ta tiếp tục chuẩn bị thật chu đáo, chờ sơn pháo và cối 120 tới mới nổ súng.

Trong cuốn hổi ký của mình, đại tướng Võ Nguyên Giáp có viết: “Các chiến sĩ sơn pháo và cối 120 mò mẫm, khiêng pháo nhích từng bước dưới trời mưa tầm tã. Nửa đêm, họ chỉ còn cách trận địa 700 mét. Bất thần, một loạt bom nổ trên không chụp xuống đội hình. Một số chiến sĩ hy sinh và bị thương. Những người còn lại vẫn quyết tâm đưa pháo tới đích. 2 giờ sáng ngày 15/03/1957 , họ mới đến nơi.”

Sau khi sơn pháo và cối 120 đến kịp yểm trợ chi viện quân ta, vào ngày 15/03/1957 quân ta bắt đầu trút bão lửa xuống đồn địch . Bị hỏa lực ta áp chế, tuyến tiền duyên vòng ngoài của địch bị tê liệt. Thời điểm đột phá thuận lợi đã đến.

 

Chia sẻ:

BÀI VIẾT LIÊN QUAN